Bánh khọt miền Tây khác bánh khọt miền Đông – tiêu biểu là bánh khọt Vũng Tàu – ở chỗ nó ít dầu mỡ hơn, thơm cốt dừa và thịt bánh mịn hơn.
Nhắc miền Tây, người ta nhớ ngay tới những món bánh đặc sắc mang đậm nét dân dã của thôn quê với nguyên liệu là những thứ bắt được hay tìm được xung quanh nhà.
Nghe ông bà kể cái thời nào đó dưới sông toàn tôm với cá, ăn thả ga. Chiều chiều cầm cái rổ, cái cần câu men theo con sông là đủ cá ăn cho cả nhà. Nhưng từ lứa 2000 trở về sau, tôm đâu không thấy, chỉ thấy toàn ăn tép đồng.
Mình có cảm giác con tép bây giờ nhỏ hơn tép hồi xưa. Nhớ lúc trước tép cũng to bằng đầu đũa không ăn, giờ thì to bằng đầu đũa ăn. Nhưng cái vị vẫn còn đó, vẫn thơm hương đồng gió nội.
Mùa tép nhiều nhất là khi nước vừa rút. Tép kẹt lại trên ruộng nên đặt lợp tép, đi kéo lưới tép sẽ bắt được nhiều.
Thương cho người làm nghề Ông Tà – Bà Cậu. Mới 3-4 giờ sáng đã phải bì bõm ngoài đồng để kéo những mẻ lưới lên cho kịp chợ sáng. Gió bấc lạnh tanh, ùn ùn trèo lên đọt cây, phóng tuột xuống đũng quần, tay áo. Đang kéo lưới ướt nhẹp mà gió lùa vô, lạnh ngắt!