Ở Yên Thành mấy bữa ni, cả làng rộn ràng chẳng khác chi ngày hội. Mà hội chi? Hội bắt… chuột! Ấy là vì nghe tin bão Bualoi sắp kéo về, bà con liền nghĩ ngay: “Thôi thì tranh thủ dọn sạch đồng ruộng, gom ít chiến lợi phẩm, vừa chống bão vừa có bữa nhậu no say.”
Sáng tinh mơ, từng tốp người cầm cuốc, cầm vợt, tay xách bao tải, chân lội bì bõm trên đồng. Mấy anh trai làng hăng hái như ra trận, chị em cũng không kém phần khí thế, cứ hễ thấy ổ rơm nhấp nhổm là đồng loạt hô: “Xông lên!” – y như cảnh trong phim hành động. Chuột chạy đâu cho thoát!
Được mùa lúa cũng đồng nghĩa được… mùa chuột. Nói rứa chớ chuột ở Yên Thành không phải loại béo ú đâu, mà săn chắc, thơm ngon. Thế nên sau một buổi hò reo bắt chuột, làng xóm lại rộn ràng khói bếp. Chuột đồng được làm sạch, ướp sả ớt, rồi “thui rơm” vàng ươm thơm lừng. Ai đi ngang qua cũng phải xuýt xoa: “Oa choa ôi, về thui rơm hắn thơm ngon chi chi!”
Không chỉ là chuyện bắt chuột để chống phá hoại mùa màng, cái hội “truy kích” này còn là dịp bà con tụ họp, cười nói rôm rả, tình làng nghĩa xóm thêm gắn bó. Bão Bualoi thì vẫn còn xa ngoài biển, nhưng ở Yên Thành, không khí đã “nóng” từ trên đồng, nóng cả trong bếp lửa hồng rực rỡ.
Rứa mới thấy, với người dân quê, chuyện chi cũng có thể biến thành niềm vui. Bão thì bão, miễn có đồng lòng, có nồi chuột thui rơm thơm phức, làng quê Yên Thành vẫn cứ rộn ràng tiếng cười.